cô đơn
tôi cô đơn lắm. trong lớp ai cũng nói tôi hai mặt, nói tôi đĩ dần dần mọi người càng tránh xa tôi hơn. không ai nói chuyện, thậm chí là chẳng thèm cười với tôi. tôi từ một đứa bà tám gặp chuyện gì cũng cười, cũng xen vào biến thành một người cả ngày cười chưa quá mười lần, nói chưa quá mười câu. đêm đến lại ngồi ôm gấu bông khóc nấc lên, cảm giác thật tồi tệ
Bình luận