Sự chết có phải là con đường tốt nhất

Báo cáo

186

5

Xin Chào! Mình đang sống trong một môi trường áp lực, vui có buồn có, nhưng rất nhiều thứ xô đẩy, khiến bản thân mình mỗi khi đêm về cảm thấy lòng mình vô cùng trống trãi. Ban ngày cười cười nói nói, đến đêm lại như một người khác, sống vô hồn và không có định hướng. Chắc có lẽ khi màn đêm buông xuống, không gian tĩnh lặng. Không còn tiếng xe cộ tấp nập, không còn tiếng dòng người vội vã. Chỉ có bạn, màn đêm đen và bốn bức tường. Đó cũng là lúc, tôi tự hỏi bản thân "Rốt cuộc bản thân tồn tại vì cái gì? Rốt cuộc hằng ngày cười cười lấy lòng được lợi ích gì? Hy vọng người khác có thể vì mình mà đối xử tốt với người thân mình một chút? Nỗ lực học tập để làm cho Profile khi xin việc được đẹp đẽ, rồi gắng làm việc đem lại cho người thân cuộc sống hạnh phúc. Họ cũng vất vả rồi! Nhưng họ hình như....... ! Hai người ấy li dị rồi, cũng đã có người ấy cho riêng mình. Nhưng hình như họ không hạnh phúc. Khi họ quyết định rời xa nhau, mình không oán không trách không la hét, chỉ vì mẹ bảo "mẹ sống rất mệt mỏi, mẹ sống rất đau đớn". Nhưng hiện tại, mẹ ở với người khác cũng không hạnh phúc, cuộc sống trải dài trong nước mắt. Ba thì không làm ăn, ăn nằm đấy, than thân trách phận. Rồi cả hai người luôn bảo "Tao sắp chết rồi, không sống được bao lâu đâu" "Tao muốn chết đi cho xong nhưng vì còn vướng bận tụi m nên phải chịu đựng". Những giờ phút ấy bản thân mang tâm trạng như thế nào để nói ra lời đùa cợt bâng quơ trước mặt họ? Một người con sẽ mang tâm trạng gì khi cha mẹ mình luôn rỉ tai những lời như thế? Con cười đáp lời "Hong được đâu, ba (mẹ) ráng sống để con nuôi chứ" và mỗi đêm nước mắt rơi không ngừng được. Mặt không cảm xúc, không gào thét, không khóc nấc, thứ khác biệt duy nhất là hai hàng nước mắt cứ lăn dài trên má, thấm đẫm hết gối. Để rồi khóc đến khi nghẹn, đến khi khó thở, đến khi nghẹt mũi, lại lấy chăn ôm chặt mặt lại, cố gắng không phát ra bất kì tiếng động nào. Tâm trạng ngày qua ngày như vòng tuần hoàn, lặp đi lặp lại. Người có biết, lòng con từ khi hai người ra đi, đã chết lặng. Không còn mục đích sống, nhiều lần đạt giới hạn. Rốt cuộc điều gì đã khiến cho hai người cảm thấy, con gái của hai người rất mạnh mẽ? Rốt cuộc điều gì khiến hai người cảm thấy, con có thể sống vô âu vô lo, nên cho con thấy cho con nghe những thứ vô cùng dơ bẩn của chính người thân mình và dặn con không được nói với ai. Vậy nên, con sống trong muôn vàn điều bẩn thỉu và không có bến đỗ cho con. Lòng con mang theo những điều đấy và ngày càng nặng trĩu? Nhưng lúc đó, con gượng mình, an ủi rằng, chết đau lắm, sợ, muốn cố gắng để hai người có cuộc sống đẹp hơn. Nhưng càng chứng kiến quá nhiều, càng sống giả tạo quá nhiều, con lại cảm thấy.. dường như cái chết không đáng sợ như con vẫn nghĩ. Con dần suy nghĩ rằng "có lẽ mình không nên tiếp tục gượng" "mình mệt quá, chẳng muốn cố gắng sống"... Suy nghĩ đó làm mình sợ hãi. Hy vọng ngày hôm nay tích cực hơn ngày hôm qua... dù cho là một chút!

Bình luận

  • m

    bạn ơi, cuộc sống luôn là thế đấy. mỗi ng mỗi hoàn cảnh. bạn ko thể chọn cha mẹ cho bản thân. nhưng bạn có thể chọn cách sống cho riêng mình. cố lên bạn nhé. dõi theo bạn
  • mian

    đúng z bn ơi. mỗi ng 1 hoàn cảnh ai cũng có áp lực riêng. nhưng dù z vẫn phải tiếp tục sống. chết k nhất thiết là giải thoát dc. cố lên nhé
  • thienan

    cố gắng lên. Mình cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh như bạn để hiện tại mình chưa bao giờ có cảm giác an tâm và hạnh phúc nhưng mình vẫn cố sống. K biết vì điều gì, nhưng vẫn muốn sống để đợi được 1 ngày có ai đó thấu hiểu
  • hi

    cảm ơn mọi người, ngày hôm nay mình vui hơn hôm qua nhiều chút. mong mọi người cũng vậy
  • nini

    tôi cũng đôi lúc muốn đi bán muối cho rồi. nhưng tôi chưa được đi những nơi tôi thích chưa ăn hết những món ăn ngon, chưa ngắm hết cảnh đẹp, và chưa yêu 1 anh chàng nào đó thật ngọt ngào lãng mạng, tôi chưa chảy qua những thứ tốt thì tại sao lại bán muối phí mạng này quá . hãy luôn nếu kéo mình với những thứ tốt đẹp và cho nó là màu hồng đi( cho dù nó là màu gì đi nx) hãy đón nhận nó 1 cách tích cực.
Tải ứng dụng