Quá khứ

Báo cáo

231

1

Có một cái quá khứ mà mình nhớ mãi không bao giờ quên được , hồi đó lúc mình còn học tiểu học năm lớp 4 mình bị tụi trong lớp ăn hiếp tụi nó thấy mình hiền không dám làm gì nên lấn tới, mình luôn chịu đựng cho đến một ngày chị hai mình biết được mình bị ăn hiếp liền chạy đến trường mình học chửi tụi nó . Xong rồi tụi nó ghét mình thêm tới năm lớp 5 là cái năm mình chịu đựng nhiều hơn cả năm lớp 4 , thầy chủ nhiệm cực kỳ khó mà ổng chỉ thiên vị cho những đứa học giỏi ổng cũng tin những lời mà tụi ăn hiếp mình nói ra . Rồi có lần lớp mình học thể dục thầy dạy thể dục kêu mua cầu để đá lúc đó mình quên không mua trong lớp có 1,2 đứa có mà tụi nó không cho mình đá thật ra năm đó gần hết lớp đều ghét mình ngoại trừ 2,3 đứa là chơi thân với mình thôi thế là thầy gọi tên mình không đá được nên ổng quạo ổng nạt nói " không có cầu thì nghỉ đá " r cho mình một gạch tụi nó còn nói thêm " nhà giàu không mua được trái cầu " mìn h chỉ quên thôi mà đâu cần phải nói như vậy đâu không một ai bênh vực mình cả . Không hiểu sao mình chịu đựng được cho đến hết năm học tới khi lên cấp 2 mình thoát khỏi cái năm tồi tệ đó nhưng đối thủ vẫn học chung lớp với mình chỉ có 1 đứa trùm còn tụi kia bị tách ra từng lớp đúng là có duyên số tuy học chung nhưng nó không làm gì được mình vì chị hai mình học lớp 9 chung trường chung buổi nó mới không dám làm gì mình cho đến khi lên lớp 8 nó nghỉ học mình mới cảm thấy vui lên được chút không còn ai ăn hiếp không còn ai làm gì mình ... Cho đến tận bây giờ trong lòng mình vẫn còn sự thù hận với tụi nó làm sao để quên đi được khi vẫn còn để bụng chẳng qua ngày đó mình quá hiền nên để tụi nó ăn hiếp mà không dám làm gì tụi nó cả

Bình luận

  • Mun

    Đừng để thù hận lấp đầy lí trí. Ít nhất bây giờ bạn đã thoát khỏi chúng nó, hãy vui vẻ lạc quan lên. Ở hiền gặp lành, chắc chắn bann sẽ hạnh phúc
Tải ứng dụng