Một vài tâm sự không nói được với ai cả
Báo cáo211
7
Tôi năm nay 21 tuổi
Cái ngày tôi nghỉ học năm lớp 11 tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, thời còn không biết nghĩ cho bản thân sau này gia đình cuộc sống, ham vui đua đòi theo một vài người bạn không tốt dần dần hệ lụy kéo theo rồi tôi cũng nghỉ học. Mẹ tôi cũng khuyên bảo hết lời với tôi, tôi còn cãi nhau rồi đòi nghỉ học cái tuổi ham chơi không biết suy nghĩ đến bây giờ tôi rất hối hận nhưng có lẽ đã quá muộn rồi
Nhà tôi cũng không giàu có gì, ba mất lúc tôi 5 tuổi một mình mẹ gánh vác đi làm sáng đêm để lo cho 3 ae tôi ăn học, mẹ không để bọn tôi thiệt hay là thua một ai cả luôn dành hết tình yêu thương của mình cho 3 ae tôi
Tôi đi làm từ lúc nghỉ học 5 năm trời không dư được một ngàn nào cả, cũng không phụ giúp cho mẹ được bao nhiêu nhiều khi còn hay xin tiền để sài tôi cảm thấy mình như là một gánh nặng vậy... Tôi đã làm 3,4 công ty nhưng rồi cứ nhảy việc không làm ở đâu được lâu cả, tiền lương tôi sài cho bản thân tôi không phụ giúp được gì cho mẹ suốt ngày chỉ biết rượu chè đi chơi với bạn bè tiêu sài hoang phí
Rồi mọi việc cứ như vậy lặp đi lặp lại, thoáng chốc mẹ tôi đã làm công ty được 10 năm, anh tôi học đại học cũng đã ra trường và đi làm tháng 15tr gửi về cho mẹ 10tr, em gái tôi thì vẫn còn học đại học một mình mẹ lo hết cho cả gia đình, nhà không có điều kiện đất đai cũng không mà bọn tôi đến bây giờ đều đã lớn khôn cả rồi
Tôi cũng dần biết hối hận, cảm thấy có lỗi rất nhiều...
Bằng cấp không có, cũng không lo học hành để rồi giờ tôi cũng chỉ đi làm công ty
Tôi vẫn loay hoay không biết cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu, nhiều khi tôi rất chạnh lòng
Tôi viết vài dòng này chỉ là tôi không biết tâm sự với ai cả, một thằng thất bại như tôi
Tôi có một vài lời muốn nói với mẹ nhưng có lẽ tôi không bao giờ nói được : " Con xin lỗi mẹ rất nhiều..."
Mun
Hoà
hieu
mian
no name
no name
no name