một ít buồn

Báo cáo

224

0

cuộc sống này thật mệt mỏi gần như ông trời đang thử thách cho tôi vậy.Từ lúc mới sinh ra ba mẹ đã ly hôn quá trình không sống cùng ba mẹ và lớn lên. Hiện là sinh viên năm 2 mà cuộc sống nó đầy bế tắc ba mẹ vẫn không quan tâm và họ cũng có gia đình mới.Tuy được bác hai lo cho tiền học phí vì bác giàu mà còn mấy bác và chú còn lại không giàu như bác cứ mỗi lần bác cho tiền tôi họ lại ganh tỵ nhất là mấy thằng em họ cũng ngang tủi tôi. hồi bé thì sống với bà ngoại đến hết năm lớp 9 ở tiền giang, khi vào lớp 10 thì chuyển lên tphcm học. Lúc mới lên có xin ở nhà Bác hai mà chồng bác không cho nên bác cho tôi ở nhà chú tại trong dòng họ bác có tiếng nói nhất và mấy căn nhà mà chú bác kia là bác bỏ tiền mua cho họ. 3 năm cấp 3 khoảng thời gian khủng hoảng nó khiến tôi trầm cảm với cuộc sống ở nhà chú út tôi, tại ông ta là người bắc và rất bảo thủ,tui được cái học tốt mà cũng ganh tỵ vì mấy đứa con ổng không được vậy có kêu tuii kèm chúng nó mà tụi nó cứ chơi nên suy ra chú lại ghét tui,còn vợ chú nữa tui sống ở nhà đó không khác gì oxin vậy. Tôi không hiểu tại sao lại như vậy? kết thúc hết 3 năm tôi vào được đại học cũng có tiếng ở sg mà cuộc sống tôi nó mông lung thật vì không chịu nổi tính cách hai vợ chồng chú nữa tôi lại ra riêng mà cũng không yên với họ với những lời bắt bẻ và chỉ trích không chỉ ở nhà mà lên đại học gần như tôi không chơi thân với ai đại học chỉ đi học và ở nhà cũng có đi làm thêm tại bác tôi chỉ rài trợ việc học đại học còn tiền sinh hoạt hay gì là tôi tự lo. thật ra nếu kể hết thì không thể nào kể nổi nên tôi chỉ viết vài dòng đây thôi. hi vọng sẽ quên đi nỗi bùn này

Bình luận

Tải ứng dụng