Missyou
Báo cáo169
3
Cách đây 5 năm bà tôi mất! trc đó bà mắc 1 căn bệnh gọi là teo cơ, k nói đc, cử động khó khăn…Từ 1 người khỏe mạnh, hơi mập 1 chút đột nhiên lại trở nên gầy gò, ốm yếu... Hình ảnh đó khiến toi thực sự rất sợ k muốn ở cạnh bà vì cứ nghĩ đến thoi đã muốn khóc r :((( Khi bệnh tình đang dần có chút khởi sắc thì bà mất :( Ân hận, dằn vặt, tự trách bản thân vì sao lúc đó, tại thời điểm đó k chăm sóc bà, ở bên bà nh hơn. Ts trc đêm hôm đó muốn vào thăm bà nhg lại k vào??? ... Cứ nghĩ sau 5 năm thì sự dằn vặt đó đã hết r chứ :( nhg mà không :(( Cảm giác đau lòng khi viết tên bà trên tờ giấy cầu siêu, khi nhìn thấy di ảnh, hay mỗi lần gặp khó khăn nhớ tới câu động viên của bà rất khó chịu như 1 cái gai trong lòng vậy. Giờ thì hiểu tsao trc đây khi nhớ đến ng thân bà cx khóc r. Gần đây nhớ bà nhiều hơn hẳn, vì dạo gần đây gặp đc k ít hình ảnh giống khi xưa. Mới đi làm mọi thứ còn khó khăn, gặp đc cô làm cùng có chút hơi giống bà, đc nghe động viên "cố lên" khi lần đầu làm 1 dự án mới, câu nói mà suốt bao năm qua luôn ghi nhớ mỗi khi gặp khó khăn, bà truyền động lực cho toi nh lắm. K những thế ở căn tin còn nấu món canh có mùi vị giống y như bà nấu. Hương vị mà dù thử mọi cách cx k thể nấu đc :((( thì nay lại may mắn có thể 1 lần nx nếm đc. Trùng hợp thật đấy! Khó chịu thật đấy, đáng lẽ ra pải thấy may mắn mới phải chứ, nhg sao toi lại càng nhớ hơn vậy?
...
Bầu trời đầy sao