Là tôi đã sai
Báo cáo61
2
Xin chào, người mẹ nào mà chẳng thương con, đó là câu nói vĩ đại về người mẹ. Và mẹ tôi cũng thế, nhà tôi có 2 đứa con, tôi và em trai tôi, mẹ rất thương nó, đúng mẹ rất thương em tôi, còn tôi như 1 phế phẩm vậy. Em tôi học rấc giỏi còn tôi thì không.Vì được thừa hưởng chiều cao từ mẹ, nên từ nhỏ chúng tôi đã cao hơn những đứa trẻ cùng tuổi, nhưng tại sao khi làm việc nào đó, mẹ tôi lại thốt ra từ : Em nó còn nhỏ mà.Vậy tôi không nhỏ sao, hay mẹ cho rằng tôi đã lớn rồi.Khi mẹ quan tâm tôi , tôi vui , nhưng mẹ luôn nói theo 1 kiểu rằng : Con ăn cơm rồi rửa chén đi, giống kiểu công thức : Dặn dò quan tâm+ việc làm .Rấc nhiều lần như thế, dù tôi biết con cái phải có hiếu với cha mẹ, phải phụ giúp cha mẹ, nhưng những lời nói của mẹ tôi đã khiến tôi tức điên, phải có kiềm cơn tức dù khoé mắt đã rơm rớm nước mắt.Tại sao vậy có thể để tôi ăn xong bác cơm rồi hãy nói được không. Công việc có thể làm sau mà. Có lẽ ai đọc đến đây cũng sẽ thấy tôi là 1 người vô lý, sao lại nói như thế, vâng từ lúc viết bài viết này , tôi đã suy nghĩ đến việc này rồi. Tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng: Mẹ ơi, công việc có thể từ từ làm được không, quan tâm con nhưng đừng thêm những công việc phía sau nữa, con nghe nhiều rồi.......
Huong
buồn