Khi cuộc sống bế tắc
Báo cáo194
58
Tôi một người đàn bà bước sang tuổi 30, chẳng có gì cho cha mẹ mình ngoài nỗi buồn, nỗi lo lắng và tủi nhục. Chỉ vì hai chữ yếu đuối, tôi mang lại cho cha mẹ và gia đình nhỏ của mình toàn sự tổn thương. Giờ tôi bơ vơ lạc lõng trong chính gia đình của mình. Tôi đổ lỗi cho tuổi thơ bất hạnh, đổ lỗi cho sức khoẻ mình không tốt, đổ lỗi cho cha mẹ tôi không cho tôi hạnh phúc mà sinh tôi ra giữa sự dằn vặt đánh đập lẫn nhau mà cho tới giờ tôi 30 tuổi mà cha mẹ tôi vẫn vậy, vẫn chủ trích chửi bới nhau, mẹ tôi vẫn đòi tự tử hay bỏ đi sau những lần cãi vã của hai người. Tôi đổ lỗi cho việc khi mỗi lần tôi cần người tâm sự, hay những lần tôi mệt mỏi muốn được cho lời khuyên, cho tôi chút cảm xúc tích cực hay một nơi yên bình để tôi được bình ổn cảm xúc sau bão giông, thì thứ tôi nhận được chỉ là tiếng khóc, tiếng thở than và những cảm xúc tiêu cực đẩy cảm xúc của tôi tụt xuống cùng cực. Là sự chỉ trích dành cho tôi. Có lẽ vì thiếu thốn tình cảm quá nhiều để cho tôi bước vào cuộc hôn nhân lầm lỡ, lầm vì chọn kết hôn khi chưa có sự nghiệp gì trong tay, để sau mọi thứ là sự coi thường từ gia đình nhà chồng. Lầm khi tin nhầm người. Tôi đã sai hoàn toàn khi cứ nghĩ mình sẽ có hạnh phúc nếu mình cố gắng dựng xây dù tiền bạc thiếu thốn.Hiện thực quá phũ phàng. Giờ tuổi 30 làm lại liệu có trễ ư
bằng
kendy
Lan Nhi
nổi buồn không tên
Lan Nhi
bằng
Lan Nhi
bằng
bằng
Lan Nhi
bằng
bằng
bằng
Lan Nhi
Lan Nhi
Lan Nhi
Hắc Hường
bằng
Lan Nhi
bằng
Lan Nhi
bằng
bằng
bằng
bằng
Lan Nhi
bằng
bằng
bằng
bằng
bằng
Lan Nhi
Lan Nhi
bằng
bằng
bằng
Lan Nhi
bằng
Lan Nhi
bằng
bằng
Lan Nhi
Lan Nhi
bằng
Lan Nhi
Lan Nhi
bằng
bằng
bằng
Lan Nhi
bằng
Lan Nhi
Lan Nhi
Lan Nhi
bằng
bằng
bằng
bằng