Áp lực của 1 người từng đi du học về

Báo cáo

192

4

Mình là 1 sinh viên của 1 trường ngoại ngữ nọ. Như bao thế hệ khác, cứ lên năm 3 ĐH, trường mình sẽ chọn ra các sv xuất sắc để trao cho cơ hội du học 1 năm tại đất nước mà mình theo học ngôn ngữ của nước đó. Và, mình may mắn đã được nằm trong danh sách đó. Nói đúng ra thì mình rất vui và tự hào, mình cảm thấy những nỗ lực của mình cuối cùng cũng có thành quả. Tuy nhiên, có 1 điều rất rất đáng tiếc là mình lại quyết định đi du học trong thời điểm dịch covid diễn ra. Bao nhiêu hoài bão, dự định mà mình ấp ủ bấy lâu đã bị dập tắt. Mình sang đó, nhưng phải học online 100%, không được đến trường, cũng không thể đi làm thêm nhiều do hàng quán bị đóng cửa hết. Cuộc sống cô đơn, buồn chán cứ thế diễn ra trong suốt 1 năm 3 tháng ở đó. Nhưng điều mà mình thấy đáng tiếc nhất không phải là cuộc sống cô đơn đó, mà là SỰ THỤT LÙI CỦA CHÍNH BẢN THÂN MÌNH. Mục đích chính của việc đi du học đối với 1 sinh viên ngoại ngữ chính là trau dồi ngôn ngữ, tăng phản xạ và học hỏi thêm về phong tục, văn hóa của đất nước đó. Tuy nhiên, con đường du học của tôi lại không thể diễn ra theo đúng mục đích đó. Và điều tất yếu là kĩ năng giao tiếp ngoại ngữ đó của tôi đã bị kém đi khá nhiều. Và cái ngu xuẩn nhất mình từng nghĩ đó là coi chuyến du học này là 1 chuyến du lịch. Chính suy nghĩ đó đã khiến mình lười học đi. Vậy nhưng, khi về nước, tôi vẫn đường đường chính chính mang danh đi du học về, lại còn học trường xịn xò đẳng cấp top đầu. Nghe thì có vẻ oai đấy, nhưng đâu thể bằng bạn bằng bè được. Trong khi các bạn đều đã ra trường, làm việc này việc kia, lương hàng tháng đều đều mười mấy hai chục triệu, mình thì vẫn đang mài đũng quần để học tiếp chương trình học. Ngày ngày vừa đi học vừa đi làm, đủ loại bài tập deadline đè đầu, ăn uống không đầy đủ, tiền bạc lúc nào cũng khó khăn. Nhiều lúc nghĩ lại thấy việc đi du học có thật sự có lợi cho mình không? Lúc nào trong đầu mình cũng chỉ nghĩ là làm thế nào có thể nhanh nhanh ra trường, nhanh nhanh đi làm để kiếm tiền thôi. Chạy sau bạn bè lâu quá khiến mình cũng rất áp lực, không muốn tiếp xúc với ai. Nhưng rồi suy cho cùng, đó chỉ là áp lực do chính mình tạo ra mà thôi.

Bình luận

  • myu

    Bạn ơi, trường hợp của bạn cũng giống mình. Mình cũng đi du học từ đầu 2020 lúc dịch chưa căng, xong r 1 năm rưỡi liên tiếp là chuỗi ngày cách li mà sự chán chường của mình kéo dài đằng đẵng. Học online ko đc giao tiếp với bạn bè, khả năng ngôn ngữ của mình thụt lùi đi rất nhiều. Mình vốn đã là người sống nội tâm, cứ nghĩ là đi du học sẽ đc tự do phát triển con người mình. Ai ngờ từ lúc mình qua đây mình trở nên trầm cảm, có khi cả tháng chỉ nhốt mình trong phòng, tài chính cũng dần vơi cạn mà lúc đó cảm thấy vô dụng bất lực vô cùng :(((( may sau đó hết thời gian cách li mọi thứ trở về bt, mình cũng tìm đc cviec làm thêm có thể giao tiếp chút xíu, còn việc học thì vẫn online. H nhìn bạn bè vn mà mình thấy tụt lùi quá, 1 phần thì mình cũng muốn hoàn thành cho xong năm học để về đi làm, 1 phần mình cũng tiếc quãng thời gian ngắn ngủi đc trở về như cũ bên này mà mình chưa kịp có dịp khám phá hết.
  • myu

    Thực sự mình nghĩ ai cũng có mốc tg của họ thui à, so sánh chỉ làm mình mệt mỏi thêm thui, cái mình tiếc ko phải là sự thụt lùi về công việc, lương lậu so với bạn bè, cái mình tiếc là mình bỏ lỡ nhiều cơ hội khám phá điều hay cái lạ nơi xứ người, những thứ mà lẽ ra mình may mắn đc trải nghiệm ạ
  • Redamancy

    đúng rồi. những suy nghĩ trên chỉ là những suy nghĩ tiêu cực khi mình cảm thấy stress hay mệt mỏi thôi. còn nếu nói đúng ra thì mình tiếc cho quãng thời gian k thể sống hết mình đó ạ
  • Redamancy

    cảm ơn bạn đã share những suy nghĩ của bạn cho mình. mình tin là dù thế nào đi nữa rồi mọi chuyện cũng sẽ tốt lên thôi
Tải ứng dụng