Gặp mặt

Báo cáo

345

0

Mỗi khi Tết đến là cả dòng họ có mặt đầy đủ xum vầy vui vẻ bên nhau . Ai cũng muốn gặp mọi người với sự vui vẻ đó còn tôi thì ngược lại , tôi ko muốn gặp bất cứ người nào vì họ ko coi tôi tồn tại .Thật đấy , tôi đã từng chứng kiến biết bao nhiêu lần rồi tôi như một đứa bị bỏ rơi lăn lốc ngồi một chỗ chỉ biết bấm điện thoại mà ko một lời ngó ngàng tới . Vốn dĩ tôi là người ít nói hơn nữa tôi lại ko đẹp , ai cũng nói tôi " sao nhìn nhỏ con , mong manh quá vậy " như là tôi yếu đuối lắm . Mọi người luôn coi thường tôi càng lớn tôi càng nhận ra rằng họ chẳng bh đối xử tốt với tôi chưa một lần tôi được như chị hai của mình , luôn luôn vui vẻ hòa đồng . Đi đến đâu cũng được nhắc tên đến đấy còn mình thì nhắc hay ko cũng chả ai quan tâm . Trong mắt tôi chỉ có cha mẹ chị hai với bạn bè là quan trọng với tôi , còn lại những người đó ko là j cả mọi người thì suy nghĩ tôi về một hướng khác tôi biết trong thâm tâm của mọi người tôi tồn tại như ko tồn tại . Chỉ biết im lặng và nhẫn nhịn : )

Bình luận

Tải ứng dụng